Lưu Linh Trân từng đi học ở trường Nhà thờ Cơ đốc do người Mỹ kiều thành lập ở Thượng Hải, cho đến khi nhận được thông báo trúng tuyển đại học Utah ở Mỹ. Không khí ở thành phố Thượng Hải khiến cho những bạn nhỏ nhận được giáo dục tốt sẽ tiếp nhận toàn bộ nền văn hóa phương Tây, đồng thời cũng căm ghét chia cắt lãnh thổ.
Lúc hai người rời đi, Lưu Linh Trân còn dùng ánh mắt của kẻ thù kẻ thực dân nhìn Ceasar hằn học. Mà Trần Mạn Lệ vừa mới đến lãnh địa Mỹ, vừa học được tiếng Anh, vào lúc này cũng tìm được kẻ địch đầu tiên trong căn nhà này, đó chính là Ceasar. Thế là cô bèn bảo người hầu của mình lấy một xâu lạp xưởng hun khói đen sì trong rương hành lý ra tặng cho Hoài Chân, cũng nhờ Lưu Linh Trân dùng tiếng Anh hỏi Ceasar: “Cô ấy là người Hoa, tặng thứ này cho cô ấy cũng không phải là hối lộ đúng không? Hơn nữa, nhất định người da trắng các anh không thích thứ đồ này.”
Trong lúc Lưu Linh Trân nói, những người còn lại trong phòng gật đầu lia lịa. Anh nhìn đi, cách tốt nhất để thành lập hữu nghị cách mạng chính là có cùng một đối tượng căm thù.
Buồn cười lắm đúng không? Vừa bước ra khỏi lập trường ở đồn cảnh sát, rồi lập tức tiến vào lập trường ở phía đối lập. Anh khó mà tìm được cơ hội nào để khéo léo ghép hai lập trường này vào nhau.
Ở vịnh đối diện khách sạn là một nhà hàng Hải Đăng San Hô nổi tiếng. Ceasar dẫn Hoài Chân đi thẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-son-ho-diep/1445974/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.