Ra khỏi con hẻm ấy, bả vai Hoài Chân sụp xuống, hòm thuốc lại nằm trên vai cô, bóng người bên cạnh bước nhanh từ trong hẻm tối ra chỗ sáng, đi đến chỗ mấy người cảnh sát da trắng đang chơi cá cược và tú lơ khơ dưới đèn lồng ven đường.
Già Huệ đi sau lưng cô chậc chậc: “Tình nhân nhỏ đấy, ây da.”
Tam thiếu cười.
Sợ già Huệ lại nói bậy bạ, Hoài Chân vội đổi chủ đề: “Lúc nãy Tam thiếu hỏi em gì vậy?”
Tam thiếu mỉm cười, “Chỉ là, trước ngày em bị bắt, tài liệu hợp đồng hôn nhân của thằng Sáu là do tôi thảo.” Nói đoạn, anh ta bổ sung, “Để đề phòng em bị giam trên đảo Thiên Thần, đề phòng nó không muốn cưới.”
Hoài Chân nghĩ bụng, thì ra Tam thiếu là người khẩu Phật tâm xà. Thế là cô cười nói, “Vậy tài liệu hợp đồng đó có còn không?”
“Vẫn còn đây. Ngay cả giấy hôn thú của em và Ôn thiếu cũng ở chỗ tôi.”
Hoài Chân nhanh chóng đăm chiêu, song vẫn không hiểu rốt cuộc Tam thiếu muốn làm gì.
Tam thiếu nói, “Đừng lo, tình hình cha tôi hôm nay ra sao em cũng thấy rồi đấy. Thì giờ còn lại của ông không còn nhiều, chỉ quan tâm duy nhất mỗi thằng Sáu. Tiền án của nó hơi mệt, nhất định đồn cảnh sát sẽ không tha cho nó. Nếu như nó bị đánh, chắc chắn đồn cảnh sát sẽ mượn cớ bác sĩ da trắng từ chối chữa bệnh cho người da vàng, còn thầy thuốc da vàng lại không vào đồn cảnh sát được, cứ lần lữa nó. Huệ đại phu lại có ghi chép ‘không tốt’ ở đồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-son-ho-diep/1445983/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.