Thịnh Đình An lặng lẽ nghe xong lời cô nói, khóe môi bất chợt nhếch lên, dường như đang cố nén ý cười, nhưng lồng ngực vẫn khẽ rung động, cuối cùng anh bật cười thành tiếng, nhướng mày:
“Anh nhìn rảnh rỗi vậy sao?”
Hứa Tri Nguyện nghiêm túc như muốn tìm kiếm một đáp án.
Do dự một lát, giọng nhẹ bẫng cất lên:
“Cảm ơn Thịnh Nhị gia đã quan tâm, nếu thật sự cần thì em tự đi bệnh viện là được rồi ạ.”
Thịnh Đình An mím môi, dường như lời Hứa Tri Nguyện không đi theo quỹ đạo anh mong muốn.
Có chút hụt hẫng, nhưng không sao, ở bên cạnh cô, anh nguyện ý bỏ ra cả thời gian lẫn tiền bạc để dung hòa.
…
Cừu Mẫn đã về nhà.
Bữa tối hôm nay, Hứa Tri Nguyện nói sẽ nấu món ăn Kim Lăng, còn chuẩn bị thêm một món quà.
Tiểu khu Niệm Vân Trúc.
Thịnh Đình An xách hai túi rau trong tay, Hứa Tri Nguyện đứng bên cạnh, muốn giúp nhưng hình như chẳng giúp được gì.
Về đến nhà, anh mang rau vào bếp, lập tức bị cô “đuổi” ra phòng khách nghỉ ngơi.
Hứa Tri Nguyện trở vào phòng, cởi áo khoác, buộc tóc thành búi tròn gọn gàng phía sau đầu. Trên chiếc cổ trắng nõn, bên phải có một nốt ruồi nhỏ ẩn hiện, vô cùng gợi cảm.
Cô bước vào bếp, bắt tay vào chuẩn bị bữa tối.
Thịnh Đình An ngồi trên sofa, thỉnh thoảng lại liếc nhìn bóng dáng bận rộn trong gian bếp.
Căn hộ này là bất động sản đầu tiên anh mua bằng số tiền mình kiếm được, có ý nghĩa đặc biệt. Biết Hứa Tri Nguyện bị Hứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-kieu-thinh-sung-nga-bat-hat-bach-chuc/2875725/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.