Trong sự sững sờ của tất cả mọi người, Hứa Tri Nguyện chậm rãi bước về phía Thịnh Đình An.
Mỗi một bước đi, đều là khao khát của cô đối với tương lai; cũng đồng thời, mỗi một bước lại chất chứa ánh mắt phẫn nộ và ghen tỵ của người khác.
Cô ngồi xuống cạnh anh, dáng vẻ đoan chính, nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi căng thẳng.
Bàn tay to lớn của Thịnh Đình An đặt lên hông cô, anh nghiêng người, môi ghé sát tai thì thầm:
“Đừng lo, có anh chống lưng cho em.”
Hứa Tri Nguyện khẽ hít sâu, gật đầu.
Trong bầu không khí tĩnh lặng, không ai cất tiếng.
Một lúc sau, Phó Thi Thi mới lấy lại phản ứng, tìm được giọng nói:
“Anh Đình An… anh và cô ấy…?”
Bàn tay đang ôm eo cô thu về, anh nắm chặt lấy tay Hứa Tri Nguyện, mười ngón đan xen, dứt khoát nói:
“Bọn tôi đang ở bên nhau.”
Năm chữ ngắn gọn, như tiếng sét vang trời, đánh thẳng vào lòng từng người trong phòng.
Sắc mặt Phó Thi Thi lúc đỏ lúc tái, ánh mắt giận dữ dán chặt vào Hứa Tri Nguyện. Vẻ ngượng ngùng xen lẫn nhu tình khi cô ngồi cạnh Thịnh Đình An khiến Phó Thi Thi chỉ cảm thấy ghê tởm và khó chịu.
Bao ngày qua, cô ta hết lần này đến lần khác tìm cách phá hoại, nhưng chẳng đem lại kết quả gì.
Thấy tình hình có nguy cơ mất kiểm soát, Lục Uyên lên tiếng, bảo mọi người ổn định, ai vào chỗ nấy ngồi.
Dù sao, bữa tiệc hôm nay xoay quanh Hứa Tri Nguyện và Lương Văn Âm, nói trắng ra, chính là một bữa tiệc “công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-kieu-thinh-sung-nga-bat-hat-bach-chuc/2875761/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.