Đêm đó, Tùng Man tỉnh lại. Để ngăn Tùng Man khóc nháo dọc đường, tùy tùng buộc phải cho nó uống thảo dược để ngủ yên.
Lúc mới tỉnh, Tùng Man cũng định khóc nháo thật, nhưng khi thấy Tần Quyên, nó sửng sốt một lúc, rồi nũng nịu hỏi, "Tần Quyên ca ca, sao huynh lại ở đây?"
Tùy tùng thấy vậy, bèn bế Tùng Man đến trước mặt Tần Quyên. Tùng Man nhảy thẳng vào lòng Tần Quyên. Tùy tùng kia cũng thở phào nhẹ nhõm, quay về chỗ ngồi của mình.
Bên lửa trại, vẻ mặt Tần Quyên khá bối rối. Lúc Tùng Man chạy vào lòng mình, nó cũng rất sửng sốt, muốn đẩy ra, nhưng Tùng Man lại níu chặt, còn muốn dụi đầu vào ngực nó.
Viết Viết nhìn mà ngứa mắt không chịu nổi, "Tùng Man nhi tử, mau lại đây với lão tử."
"???" Tùng Man ngơ ngác nhìn hắn.
"Nhìn cái gì mà nhìn, bảo ngươi lại đây cơ mà." Viết Viết cáu kỉnh lặp lại.
"Cái gì? Ta không phải nhi tử của ngươi."
"Hiện giờ bổn thế tử thu nhận ngươi, ngươi chính là nhi tử của ta."
"..." Tùng Man trợn to mắt, cũng từ từ buông lỏng nắm tay đang níu lấy quần áo Tần Quyên, một lúc lâu sau mới nhăn mày, hét lớn, "Ta không thèm làm nhi tử của ngươi! Không thèm!"
Tuy nhiên Viết Viết lại thích nhất là chọc điên thằng bé, tiếp tục nói, "Không muốn cũng không được. Tùy tùng ngươi đã giao ngươi cho ta. Hơn nữa, không phải ai cũng được ta nhận làm con đâu. Đây là diễm phúc của ngươi đó!"
Viết Viết không đề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907111/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.