Ngày 6 tháng 6, đại hôn của Đại Vĩnh vương. Sử sách không ghi chép gì về hôn lễ này, cũng không tìm được ký lục địa phương của thành La Bặc, cho nên tất cả chỉ được biết đến thông qua lời truyền miệng hay khúc hát.
Tuy không thể coi là hôn lễ long trọng nhưng cũng tương đối đàng hoàng, khách quý đến chật nhà để chúc phúc.
Hôm đó, ngoài đôi tân lang tân nương ra thì người mệt mỏi nhất là Tần Quyên và Tùng Man. Từ sớm, bọn họ đã phải dậy ăn vận trang điểm, sau đó xử lý vô số việc.
Nào là lễ đoan cung, lễ đưa rước, lễ uống trà, lễ tân môn.
Tùng Man bị đám người lớn vần qua vần lại đến suýt khóc.
Nó phụng phịu hỏi Tần Quyên, "Bọn họ không kiếm được ai khác để làm mấy việc này à?"
".........Đại Vĩnh vương coi đệ như nghĩa tử mới giao cho đệ làm đó." Tần Quyên an ủi.
Tùng Man vừa định kêu, ta không thèm làm nghĩa tử của Đại Vĩnh vương! Nhưng nghĩ hôm nay là đại hôn của Đại Vĩnh vương, là ngày đại hỉ, cho nên tạm thời không thể nói bừa.
Tần Quyên giang tay nói với Tùng Man, cười hỏi, "Muốn ta bế về không?"
"Đương nhiên rồi." Tùng Man vui vẻ nhảy tót lên, bao nhiêu cảm xúc khó chịu ban nãy đều tan thành mây khói.
"......Ta nghĩ sang năm, ta không bế nổi đệ nữa đâu."
"Huynh lừa ai chứ? Huynh bế được cha Hồ Hồ mà không bế nổi ta?" Tùng Man ôm cổ hắn.
"........." Tần Quyên vội vàng nháy mắt, ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907164/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.