[ “Tôi sợ có một ngày mệnh lệnh Kẻ Giết Người của ty Bổ Tinh nhận được là, giết Tần Khải.” ]
Người dân thôn Vĩnh Lăng dựa núi ăn núi, sâu trong rừng núi có lăng mộ Hoàng đế, dưới rừng núi là đồng lúa và bãi cỏ rộng thênh thang.
Họ có thể vào núi săn bắn, nuôi bò thả dê, gieo mạ cày cấy, trên núi có đủ các loại rau rừng quả dại kể khôn siết.
Đặc biệt là khi mùa xuân đến, măng và nấm càng thêm nhiều, đào cũng không xong được, mùa hè cỏ cây tươi tốt bò dê thành đàn, vào mùa thu ruộng đồng bội thu, quả to trĩu nặng, đông đến là mùa hưởng thụ nhất trong năm của thôn Vĩnh Lăng, bên ngoài tuyết lớn bay rợp trời, cả gia đình ngồi bên bếp lửa uống rượu ăn thịt, người dân nói đây là món quà ông trời ban cho Vĩnh Lăng, vì họ kiên cường canh giữ lời thề từ đời này qua đời khác.
Gần nơi vào rừng có một ngôi nhà nhỏ, tường xám ngói xanh, ẩn mình trong bóng cây, giờ đang là mùa đông, có thể nhìn thấy nửa ngôi nhà, nếu như vào mùa hạ chắc hẳn sẽ bị giấu kín giữa tán cây xum xuê um tùm.
Cửa sổ phòng ngủ đóng chặt, lò sưởi trong tường đang cháy bùng bùng.
Trên giường có một người đàn ông đang nằm, sắc mặt trắng bệch như đã chết, đôi mắt nửa nhắm nửa mở, nhưng cho dù chỉ là một khe hở nhỏ xíu cũng có thể nhìn thấy đồng tử như tro tàn của anh ta.
Một người đang ngồi bên phải anh ta, trên người mặc áo khoác dài và quần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-nien-thu/530272/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.