Bạch Hỉ và Khước Hoàn Độ sánh vai nhau bước lên bậc thềm.
Chưa tới chiếu nghỉ trước đại môn, họ đã thấy Phu Khái Vương ra đón. Khước Hoàn Độ ngỡ ngàng.
Gã vẫn băn khoăn không hiểu Bạch Hỉ dặn đến sớm có việc gì, nay xem chừng là việc Phu Khái Vương muốn lôi kéo gã vào phe cánh của y. Suy đoán của gã lại được củng cố, người này đang nuôi dã tâm tiếm vị Hạp Lư.
Phu Khái Vương không nhắc nhỏm gì đến Thư Nhã, chào hỏi mấy câu khách sáo rồi dẫn Khước Hoàn Độ đi tham quan phủ đệ. Bạch Hỉ cáo lỗi xong rút lui, chỉ còn hai người và mấy tên thân binh hộ vệ thong thả bước đi.
Phu Khái Vương tỏ ra rất khiêm cung hòa hoãn, trái hẳn với vẻ cuồng ngạo thường ngày. Khi họ đi dọc dãy hành lang mặt phía đông đại điện, Phu Khái Vương nói, “Tôn tướng quân tới chỗ bản vương lần đầu, nhất định phải vào thăm Võ Tàng Thất (phòng chứa vũ khí) mới được.” Giọng y oai nghiêm mạnh mẽ, khiến người đối diện tự nhiên phải phục tùng, thực đúng là khí chất lãnh tụ trời ban, không hổ danh đệ nhị nhân của Ngô quốc.
Hành lang ăn thông với một chái điện, vầng dương sắp tàn thả ánh huy hoàng sau cuối xuống những đền đài lầu các hai bên đường, cảnh tượng đẹp khôn xiết tả.
Ở cửa vào chái điện có bốn tên lực sĩ mặc giáp trần hộ tâm chia cánh đứng gác.
Khước Hoàn Độ quan sát thật nhanh, bốn người này thể hình cân xứng, tinh thần tráng kiện, gã bỗng đâm chợn. Nguyên là người bình thường thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-so-tranh-hung-ky/1562087/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.