Lời của Thu Hằng như sấm vang chớp giật, từng tiếng nổ tung trên đầu Thu Quyên, khiến nàng bàng hoàng, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Mãi một lúc lâu sau, Thu Quyên mới cố gắng lấy lại bình tĩnh, đôi môi run rẩy hỏi:
“Lục muội nghe tin này từ đâu?”
Thấy phản ứng *****ên của Thu Quyên không phải là nghi ngờ, Thu Hằng cảm thấy an lòng hơn một chút, đáp:
“Ta nhờ Tiết đại nhân của Hoàng Thành Ty điều tra.”
Hoàng Thành Ty—nghe đến đây, sắc mặt Thu Quyên càng thêm tái nhợt, không còn chút hy vọng mong manh nào.
Nàng ngồi sững một lúc lâu, rồi nắm chặt tay Thu Hằng, run rẩy hỏi:
“Lục muội, biểu muội của Triệu Tứ công tử… hiện đang ở đâu?”
Thu Hằng nói một địa chỉ.
Thu Quyên ghi nhớ kỹ, cố gắng nở một nụ cười yếu ớt:
“Lục muội, ta tạm không tiếp đón muội được, phải đến gặp mẫu thân một chuyến.”
“Nhị tỷ cứ đi lo việc.”
Sau khi Thu Hằng rời đi, Thu Quyên vội vàng đến gặp Nhị phu nhân Lan thị.
Lan thị đang xem xét sổ sách.
Mọi việc dường như đều thuận lợi, hôn sự của con gái sắp định đoạt, sau đó phải lo liệu nhiều việc để chuẩn bị xuất giá.
Khi nha hoàn bẩm báo, Thu Quyên bước vào.
“Quyên nhi đến đây làm gì?”
Lan thị buông sổ sách xuống, mỉm cười nhìn con gái.
“Nữ nhi có chuyện muốn nói riêng với mẫu thân.”
Lan thị cho lui bọn nha hoàn.
“Quyên nhi, có chuyện gì vậy?”
Thu Quyên nắm lấy tay áo Lan thị, nước mắt tuôn rơi lã chã.
Lan thị giật mình kinh hãi: “Có chuyện gì thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-son-nguyet/2788516/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.