Tàu hoả đến Bắc Bình, trên nhà ga có rất đông người đến đón tiếp.
Cô vén rèm cửa, nhìn dòng người lũ lượt bên ngoài, giữa mũ dạ đen tuyền, xen lẫn mũ quân đội cùng mũ quả dưa bằng da nâu sẫm, trên lá cờ nhỏ viết tên của phái cựu quân phiệt.
“Suốt nửa tháng nay, đám cựu quân phiệt vào kinh không ít, tất cả đều muốn Đông Sơn tái khởi [1] từ Bắc Bình, Hoa Bắc”.
[1] Ý chỉ một người hay phe phái sau thời gian dài thất thế phải lui về ở ẩn có ý định quay lại khôi phục quyền lực, địa vị.
Sau khi quan ngoại sụp đổ, phía Nam Kinh thường xuyên thay đổi.
Tưởng Uông cùng con trai của Tôn tiên sinh luân phiên lên đài, tranh đấu không dứt.
Hoa Bắc trở thành cái tổ của đám cựu quân phiệt, quốc gia lâm nạn, có người lập kế cứu nước, cũng có người ý đồ tìm cơ hội, một lần nữa bước lên sân khấu lịch sử.
Náo nhiệt vô cùng.
Trên nhà ga ngoại trừ đám người tiếp đón các cựu quân phiệt, còn có người của lãnh sự quán ở hẻm Đông Giao Dân, họ đến chờ kiều bào Nhật.
Mấy người đàn ông trung niên thân mặc kimono mang guốc gỗ nối đuôi nhau xuống tàu, thu hút sự chú ý của đám đông.
Sự thoả hiệp nhượng bộ của chính phủ Nam Kinh đã cổ vũ cho cái gọi là “niềm tự hào dân tộc Yamato”.
Trên toa ăn của tàu hoả, Hà Vị từng nghe tiếng người Nhật reo hò ăn mừng, những hành khách trên toa tàu ấy đều mang sắc mặt khó coi, nhưng đành bất lực.
Chính phủ đã chấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-thanh-ve-dem-da-lan-kinh-hoa/4928/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.