Từng giọt nước mưa còn đọng lại trên tán lá khẽ rơi tí tách rồi vỡ tan, hòa vào nền đất lạnh lẽo. Mùi hơi đất bốc lên nhè nhẹ, không nồng nhưng cũng đủ để kích thích sống mũi những người lướt qua. Mưa đã tạnh, trời cũng đã sáng, nhưng dư âm sau cơn mưa dữ dội đêm qua vẫn còn đó. Mà cụ thể hơn chính là cái khí trời lạnh lẽo buổi sớm mai cùng với cái màu trắng xám đục ngầu trên nền trời. Sự ảm đạm của không gian xung quanh dường như chẳng khác là bao so với tâm trạng Jurina lúc này. Cô nhóc chỉ cúi đầu bước theo sau Mariko mà không nói bất cứ lời nào cả.
Khi ý thức của Haruna vẫn còn chưa rõ ràng thì bỗng nhiên cánh cửa gỗ bật mở, một hơi lạnh đến thấu xương tràn vào căn nhà nhỏ khiến cô lập tức thức giấc. Lửa đã tắt tự bao giờ.
“Mau dậy đi và về thôi. Chần chừ nữa là cả em cũng sẽ bị bệnh đấy Kojima-san.” – Mariko đoạn liếc mắt về phía Yuko lúc này đang không ngừng run lẩy bẩy trong lòng Haruna.
“S-...”
Haruna chưa kịp nói cho hết câu đã bị cái nóng hừng hực của người kế bên làm cho giật mình. Yuko phát sốt rồi.
“Yuuchan!?”
“Được rồi, mau mặc đồ vào đi, còn nhanh chóng đưa tên sóc này trở về nữa.”
Mariko ngán ngẩm quay mặt đi trong khi Haruna luống cuống lụm từng mảnh vải trên sàn nhà và mặc nó lên người, nhận thức sự việc chậm quá.
“Quần áo... Yuko vẫn chưa khô hẳn.” – Haruna cắn môi. – “Không thể mặc vào được.”
“Vậy thì lấy đại cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kojiyuu-nguoi-yeu-tien-ty/461873/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.