Hôm nay là một ngày mưa.
Mưa, làm người ta liên tưởng đến nỗi buồn, nỗi cô đơn...
Thế nhưng nó cũng khiến cho người ta dấy lên cảm giác lạnh lẽo rùng rợn.
Một nỗi sợ hãi mơ hồ.
- O0o-
Ở một góc vắng nào đó...
Mưa không lớn, nhưng cũng không nhỏ, từng giọt nước mưa thi nhau rơi lộp độp trên đường, nhiễu xuống từ những tán lá, bắn vào mắt cay xè,... Trong khung cảnh phủ một tầng sương mù, tiếng mưa rơi rì rào lấn át hết những âm thanh khác, hình ảnh một thân ảnh cao to ngã rạp xuống đất và thét lên một tiếng đau đớn trong góc tối này vẫn đặc biệt rõ ràng.
Tên đó ôm chặt lấy bả vai của mình, không ngừng phát ra tiếng kêu đau đớn, mưa thì vẫn cứ rơi xối xả vào người, lúc này chẳng biết đâu là nước mưa đâu là nước mắt của hắn nữa.
Yuko từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên tư thế đứng nghiêm một chỗ, khuôn mặt lạnh lùng tàn ác lặng lẽ quan sát mọi việc trước mắt, bên cạnh hiển nhiên có một thuộc hạ cầm dù che cho cô.
“Mới có nhiêu đó thôi mà đã chịu không nổi rồi sao?” – Chất giọng thanh mỏng đặc trưng của Yuko nhẹ nhàng vang lên trong màn mưa lạnh lẽo.
“Mày... Mày... Chính là con nhỏ hôm qua...”
Đúng vậy, tên nam nhân đang nằm dưới đất chính là tên choi choi hôm qua lấy gậy đánh Yuko. Theo quan niệm của Yuko thì những tên tép riu rác rưởi này không xứng đáng để tâm, thế nhưng cũng theo quan niệm vốn có của cô thì những ai dám cả gan đụng đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kojiyuu-nguoi-yeu-tien-ty/461898/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.