Ta rốt cuộc vẫn không yên tâm, lại đến hẻm Hòe Hoa một chuyến, muốn nói chuyện này với Anh Nương.
Ai ngờ Anh Nương đi ăn cỗ cưới nhà mẹ đẻ ở trấn bên cạnh, đại lang cũng đi cùng nàng.
Ta liền đem chuyện này nói với Ninh bá mẫu.
Bá mẫu im lặng hồi lâu, thở dài một tiếng:
"Vị Hoa cô nương đó, là người có chủ kiến, ta thấy tam lang cũng răm rắp nghe lời nó. Thôi thôi, nó muốn xem sổ sách, thì cứ xem đi…"
Chuyện nhà của Ninh gia ta đã không tiện xen vào, chỉ có thể lựa lời an ủi vài câu.
Lại không ngờ, hành động này của Hoa Nga, thật sự gây ra tai họa.
Đó là buổi chiều tối bảy ngày sau.
Ta liên tiếp mấy ngày sớm đi tối về đến thành đông dò la tin tức của Ninh Duẫn Chi, vẫn không có kết quả.
Buồn bã trở về nhà, đi ngang qua hẻm Hòe Hoa, lại phát hiện từng lớp người vây quanh cửa Ninh gia.
Ta vội vàng chen vào, vừa hay có hai vị đại nương nhận ra ta, nhao nhao nói.
"Chiếu Huỳnh, Ninh gia gặp chuyện lớn rồi!"
Ta định hỏi, lại nghe thấy tiếng khóc của Tiểu Mãn trong nhà, lập tức không còn để ý đến gì nữa, liều mạng chen vào.
Hai vị đại nương đó còn chưa biết chuyện ta và Ninh Vân Chí hủy hôn, liền giúp ta hô hào.
"Nhường đường! Nhường đường! Vị hôn thê chưa qua cửa của Ninh tam lang đến rồi!"
Trong nhà chính cũng ồn ào náo nhiệt, Ninh Vân Chí bị hai gã đô con đè xuống đất, bá mẫu ôm Tiểu Mãn, cũng bị mấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-cam-thu-vu-son-dao/2766376/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.