Thành Thiên Bích lạnh nhạt: “Không có gì phải giấu, đó là sự lựa chọn của Tôn tiên sinh.”
Trực thăng vận tải đưa đoàn người về Tây Ninh. Do kết giới Thanh Hải đã bị giải trừ nên hệ thống thông tin mà Tôn tiên sinh bố trí khắp Thanh Hải nay cũng được hồi phục hoàn toàn, lúc họ vẫn còn trên máy bay đã có thể báo tin cho người của thành Quang Minh. Khi trực thăng đáp xuống thành Quang Minh, dân chúng toàn thành không hẹn mà cùng đến chào đón họ.
Dung Lan ôm Tôn tiên sinh, bước xuống trực thăng đầu tiên. Mái tóc trắng bạc của hắn tung bay, cơ thể tím tái trần trụi bọc trong một tấm thảm lông màu đen, chân trần đi trong tuyết. Hắn không bộc lộ cảm xúc gì, ánh mắt lạnh giá tựa sương tuyết tháng ba.
Khi người của thành Quang Minh nhìn thấy Tôn tiên sinh không còn dấu hiệu sinh mệnh, họ không hẹn mà cùng quỳ xuống. Cho dù ở Thanh Hải, người nắm giữ sức mạnh tuyệt đối là dị nhân tiến hóa sức mạnh thiên nhiên một Ánh sáng một Bóng tối – Dung Lan và Sở Tinh Châu, nhưng luận uy vọng và mức độ tôn kính trong cảm nhận của người thường, hai người họ so ra đều kém Tôn tiên sinh cả. Là Tôn tiên sinh dùng bộ óc siêu việt của mình dựng nên tường Quang Minh, trồng nên lương thực biến dị, thuần dưỡng gia cầm biến dị, chế tạo thiết bị giữ ấm, cho dân chúng Thanh Hải nhiều khả năng sống sót hơn. Khi nhìn thấy Tôn tiên sinh hai mắt nhắm chặt, tất cả đều thấy bi thương từ tận đáy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-cambri-tro-lai/505857/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.