" Ai bảo anh đến?" Dương Tịnh đưa tay giữ lấy cửa sổ, cười nhẹ.
Trần Chính đứng ngoài cửa sổ, ánh mắt nhìn cô thật sâu, hỏi lại: " Em nói xem?"
" Không biết." Khóe miệng Dương Tịnh hơi cong lên.
Trần Chính cũng cười.
Hai người không nói lời nào nhưng bầu không khí hài hòa không giải thích được.
" Chú ơi!" Đang Đang ngọt ngào kêu lên.
Dương Tịnh và Trần Chính cùng nhau nhìn cô bé.
Đang Đang đã đứng lên, cái đầu nho nhỏ cố gắng nhô lên bệ cửa sổ, hỏi: " Chú ơi, sao chú lại đến đây?"
" Đến đón con về nhà."
Đang Đang vui vẻ cười khúc khích, sau đó nói: " Nhưng mà mẹ vẫn chưa làm việc xong, vẫn chưa thể về nhà. Chú phải đợi một lát nữa."
" Vậy chú sẽ đợi con một lát, được chứ?"
" Dạ, chú ơi, vào đi, bên ngoài trời tối lắm, sẽ xuất hiện yêu quái đáng sợ." Đang Đang xoay người chạy về phía cửa đợi Trần Chính đi vào.
Khi thấy anh bước đến, cô nhóc nhanh chóng chạy vào vòng tay anh.
" Công việc chưa xong sao?" Trần Chính hỏi Dương Tịnh.
Dương Tịnh nói: " Còn một chút, chắc khoảng mười phút nữa."
" Không vội, anh chờ em." Trần Chính nói.
" Ừm." Dương Tịnh gật đầu, sau đó một lần nữa tập trung vào công việc.
Trần Chính ôm Đang Đang, ngồi cùng Đinh Đinh một bên đợi, Đinh Đinh ngồi bên cạnh lật xem tranh minh họa trong cuốn ' Người đàn ông bé nhỏ đang đọc sách', còn Đang Đang thì nhỏ giọng kể lại những chuyện của cô bé ở trường tiểu học, Trần Chính nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-su-nhung-nam-80/1905853/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.