Hạ Thanh thộn mặt.
Cái đệt...!
Tuyền khách là tên gọi khác của giao nhân?? Thế thì cái món Tuyền Khách Đương Quy này...!là Yến Lan Du ăn thịt giao nhân??
Cậu nhìn Lâu Quan Tuyết bằng vẻ mặt khó mà tin nổi.
Lúc này, cung nữ bên cạnh cúi thấp đầu, nhẹ nhàng thúc giục: "Bệ hạ, trước tiên cần lên liễn đến dục trì."
Hạ Thanh gật đầu, trong sự hầu hạ của thị vệ và cung nữ, ngồi xe vua đi đến dục trì.
Xuân tháng ba, chợt ấm chợt lạnh, thân thể Lâu Quan Tuyết không tốt, Hạ Thanh động đậy ngón tay cũng có thể cảm nhận được cơn đau âm ỉ giày vò.
Trong liễn điểm hương, minh trướng đặt trên nhuyễn tháp.
(*liễn: xe vua, do người kéo
minh trướng: sổ sách tài vụ chính quy, phân biệt với ám trướng
nhuyễn tháp: giường nhỏ để nghỉ ngơi)
Gió lạnh ngoài mành nhẹ nhàng thổi tới, hoa lê trắng muốt trong Ngự hoa viên khe khẽ rung rinh.
"Giờ ta có thể nói chuyện với ngươi không?"
Hạ Thanh đè nhỏ giọng, sợ người bên ngoài nghe được.
Lâu Quan Tuyết dựa vào nhuyễn tháp, cười: "Ừ.
Thật ra ngươi lớn tiếng một chút, người ngoài nghe thấy cũng không sao."
Hạ Thanh: "Thôi, ta không thích bị người ngoài coi thành kẻ điên."
Lâu Quan Tuyết không có ý kiến.
Hạ Thanh cẩn thận: "Yến Lan Du ăn thịt giao nhân à?"
Lâu Quan Tuyết nói: "Phải."
Hạ Thanh cảm thấy buồn nôn: "Cái đệt, thịt giao nhân mà cũng ăn được?"
Lâu Quan Tuyết đáp: "Giao từng là chủng tộc gần gũi với thần, dĩ nhiên ăn được."
Hạ Thanh: "Vậy ngươi..."
Lâu Quan Tuyết liếc mắt cũng hiểu cậu muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-su-sinh-ton-chon-cung-dinh/1456688/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.