Bắc Đường Lạc Anh vừa đưa mắt đánh giá Tô Hướng Vãn thì Tô Hướng Vãn đã đứng lên lễ phép nói: "Chào bác gái."
Gật gật đầu, Bắc Đường Lạc Anh không ý kiến gì đối với xưng hô này, chỉ liếc nhìn cô con gái đang có vẻ khẩn trương rồi lên tiếng, "Tiểu Bắc, lại đây chào hỏi dì Nhan của con đi."
Dì Nhan?!
Nam Hướng Bắc đang lo lắng người mẹ lợi hại của cô nhìn ra cô có "ý đồ" với Tô Hướng Vãn, chợt nghe mẹ nói vậy làm cô có chút mơ hồ.
Bắc Đường Lạc Anh rất muốn bồi dưỡng cô thành người kế nghiệp tập đoàn, có điều tính cách cô từ nhỏ đã không thích theo mẹ tham gia các hoạt động kinh doanh, sau khi tốt nghiệp trung học lại vào đại học hàng không chưa từng trở về, nên mấy bạn làm ăn của mẹ, cô cũng không nhận thức nhiều lắm.
Bất quá nếu mẹ đã nói vậy, Nam Hướng Bắc chỉ có thể ngoan ngoãn đứng dậy đi qua, cất tiếng chào người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp đang ngồi đối diện mẹ mình: "Chào dì Nhan."
"Chào con." Người được gọi là dì Nhan mỉm cười, "Lần trước gặp con là lúc con học tiểu học, chớp mắt đã lớn thế này."
Nam Hướng Bắc ngượng ngùng gãi gãi đầu, bởi vì cô hoàn toàn không thể nhớ mình đã gặp dì Nhan lúc nào. Trước giờ cô luôn cảm thấy mẹ là nữ thần trẻ mãi không già, hiện tại xem ra dì Nhan này tuyệt đối không thua kém mẹ cô. Nam Hướng Bắc nghĩ thầm chứ không không dám biểu hiện ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-su-truy-duoi-tinh-yeu-ba-muoi-nghin-feet/1400479/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.