Không có ai trả lời, người trên kim tự tháp vẫn bất động, đoàn kim quang vẫn đang bao phủ hắn.
" Uy, có khách nhân đến rồi!" Tần Tiểu Thiên nhịn không được lớn tiếng hô to.
Cũng không ai đáp ứng, chung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Trong tâm hắn có chút vừa động, âm thầm suy nghĩ: " Chẳng lẽ đó không phải người? Kỳ quái, tại sao vẫn không hề nhúc nhích?" Liên tục quát to mấy lần, hắn đã có thể xác định, người nọ không có tri giác, nếu không sẽ không ngồi bất động như vậy.
Tần Tiểu Thiên hơi thoáng yên lòng, cẩn thận đánh giá hết thảy trong đại sảnh.
Kim tự tháp có bảy bậc thang, từng bậc cao chừng ba thước, bốn bề có hai mươi tám bậc thang, cao nhất là bình thai, tổng cộng có hai mươi chín bậc thang, ngoài người ngồi trên cao nhất, ngoài ra các bậc thang đều hoàn toàn giống nhau.
Từ hướng Tần Tiểu Thiên có thể nhìn thấy bảy đồ vật, từ dưới phân biệt lên là bảo tháp màu vàng, tước màu trắng bạc, trống màu đen, chuông khắc hoa, chia làm hai khối hổ phù, một bình ngọc màu trắng, một chuỗi phong linh màu xanh. Mỗi kiện vật phẩm đều bao phủ một tầng kim quang, đó là có cấm chế bảo vệ.
Ba mặt khác có bảo bối gì không, Tần Tiểu Thiên nhìn thấy không rõ lắm, hắn đem ánh mắt chuyển tới cây cột màu bạc, mặt ngoài có khắc đại lượng phù chú màu đỏ thẫm và đen, rậm rạp che kín thân trụ.
Biện Chân Quyết phát ra, tư tấn hồi lại làm hắn mê hoặc khó hiểu, loáng thoáng báo hiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-thien-lo/499148/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.