Kỳ thật trong lòng Vệ Thư Tuân có suy đoán đại khái rồi. Có quyền có thế lại kết thù với y, hình như chỉ có cái thằng ngu Lâm Kiến Trạch kia. Nhưng mà đúng lúc quá, tuần trước y vừa lộ diện ở Chu gia, tuần này liền có chuyện, cũng không bài trừ là phe đối địch nào của Chu gia làm. Dù sao hãm hại một sinh viên bình thường như y thì đơn giản một cú điện thoại là được, căn bản không cần tốn sức, cho nên Vệ Thư Tuân cũng không nói ra suy đoán của mình, để tránh Chu Hạo tìm sai đối tượng.
Chuyện thiếu chút nữa bị vu khống, Vệ Thư Tuân nhìn rất thoáng. Dù sao bản thân y trừ đập người một trận ra cũng không có cách trả thù nào khác, còn không bằng giao cho người “Chuyên nghiệp”, tìm ra chủ mưu cũng được, giáo huấn đối phương cũng được, Chu Hạo họ nhất định có thể xuống tay vào chỗ đau nhất của đối phương, không cần y tức giận chi cho mệt xác.
Về tới ký túc xá, phát hiện ba người Ngũ Phong cư nhiên đều không lên lớp, vừa thấy y lập tức vây đến hỏi: “Thư Tuân, cậu không sao chứ? Cảnh sát tìm cậu làm gì vậy?”
“Không có gì, chỉ hỏi chút chuyện về Chung Hữu.” Vệ Thư Tuân buông tay, vẻ mặt thoải mái: “Dù sao tớ với nó coi như cũng có chút mâu thuẫn mà!”
“Cái gì, thằng ch* đó, rõ ràng luôn là nó gây chuyện với cậu, nó đi bóc lịch mà còn muốn kéo cậu theo á?” Ngũ Phong tức giận mắng: “Thư Tuân, có cần tụi tớ làm chứng cho cậu không?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-thuat-trach-he-thong/100821/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.