Tình huống gì?! Có biện pháp ngươi còn ra sức lắc đầu làm gì! Chẳng lẽ là dở hơi mà cao nhân mới có trong truyền thuyết? Hay là một loại dở hơi từ bé bồi dưỡng ra!
Mọi người chúng ta trong nháy mắt đều kích động lên, mấy nhân viên y tế kia nhìn Tiểu Hoàn Tử mắt đều lóe sáng. Ta vội vàng nhìn nàng nói: "Có biện pháp, vậy ngươi ngược lại mau dùng a!"
"Nhưng mà, viên thuốc này rất trân quý a, ta cũng chỉ có một viên." Tiểu Hoàn Tử cau mày xoắn xuýt nói.
"Có thể giải độc cho Giang Ly sao?" Ta ôm kỳ vọng, thận trọng hỏi.
"Thuốc đến độc trừ!" Tiểu Hoàn Tử ngửa cổ một cái, kiêu căng nói. Được! Ngươi là cao nhân, ta nhẫn.
"Vậy ngươi ngược lại cho nàng ăn a!" Khối đá trong lòng ta, cuối cùng rơi xuống, vội vàng hướng Tiểu Hoàn Tử nói.
"Không được! Thuốc này rất quý!" Tiểu Hoàn Tử không được tự nhiên nói.
"Ta đưa tiền!" Ta sảng khoái nói.
"Thuốc này khó có như vậy, không phải tiền có thể mua được." Tiểu Hoàn Tử mở cặp mắt to vô tội, yếu yếu nói.
"..." Có thể đánh sao? Hình như đánh cũng không lại nha.
"Vậy ngươi nói, làm sao mới chịu lấy ra?" Gân xanh trên trán ta giật một cái, cắn răng nghiến lợi nói.
"Trừ phi..." Tiểu Hoàn Tử giãy giụa nói.
"Trừ phi cái gì?" Ta trong nháy mắt dấy lên hy vọng.
"Trừ phi ngươi lấy mười con gà nướng để đổi!" Tiểu Hoàn Tử dị thường kiên định nói.
"..." Suy nghĩ của bọn ăn hàng, ta như cũ không cách nào hiểu. Đây chính là bảng giá của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-thuc-khong-phai-ta-muon-bien-cong/1493249/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.