"Giao thừa", cái từ ngữ vui sướng này, rất nhanh liền buông xuống trên người mỗi người dân Thần quốc, ta cũng nghênh đón "năm" đầu tiên vượt qua ở nơi này. Ta đã dần dần dung nhập vào thời đại này, thân phận này. Ở đây, ta có thái hậu nương thân cưng chiều ta, có hoàng đế ca ca thương yêu ta, có bằng hữu chân thành đối đãi ta, còn có thê tử mà ta yêu đồng thời cũng yêu ta ―― Tô Nguyệt. Ta không lại cảm thấy ngăn cách, không lại cảm thấy cô đơn nữa, ta biết, nơi này có những người cần ta, đồng thời, cũng là người ta cần.
Ngày này, trong vương phủ khắp nơi giăng đèn kết hoa, một bộ dáng hỉ khí dào dạt. Nha hoàn gia đinh người người mặc quần áo mới, đội lên nụ cười rực rỡ, lẫn nhau nói lời cát tường. Ta cùng Tô Nguyệt từ sớm đã được Tri Tình Tri Ý hầu hạ rời giường, đổi lại y phục hoa lệ đắt tiền. Tô Nguyệt vẽ lên trang điểm tinh xảo, mang theo đầu sức phức tạp thuộc về Vương phi cần phải có, cùng với những thủ sức tinh mỹ, giơ tay nhấc chân đều mang khí tức phong thái ung dung đoan trang. Mà ta, cũng được Tô Nguyệt tỉ mỉ trang điểm một phen, mang phối sức quý giá, đội phát quan tượng trưng vương vị, một hình tượng hoa lệ uy nghiêm tuấn dật trùng kích mắt người. Thật khẩn trương yo, cảm giác lại phải đi thảm đỏ nha!
Ta cùng Tô Nguyệt an tĩnh dùng bữa sáng, tiện thể cho bọn hạ nhân phát tiền thưởng tết, bọn họ vui đến từng người mặt mày hớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-thuc-khong-phai-ta-muon-bien-cong/1493288/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.