Chỉ thấy một dàn nữ tử mỹ mạo thùy mị thanh tú, bị một đám gia hỏa nghiêm trang đạo mạo vây quanh đi vào. Aiz, đúng là một trận thịnh yến người đẹp và quái vật nà! May mà mấy tên có chút thân phận biết tự kiềm chế, chỉ ở tại chỗ ngồi ngắm nhìn, nếu không tình cảnh kia chắc đáng xem lắm. Cần thiết như vậy sao, thật là!
Đến khi các cô nương đều tới địa điểm chỉ định ngồi xuống, những thứ cuồng phong lãng điệp kia mới thoáng có thu liễm, mỗi người tìm chỗ ngồi đi vào, ta lúc này mới thấy rõ có những ai tới. Thanh Loan nhất định là tới rồi, không ngờ Hương Minh cũng ở đó, ta tức thì kích động, không kịp chờ đợi muốn đi lên trước cùng nàng chào hỏi, nhưng mà thấy Thanh Loan tôn đại thần kia vẫn còn đứng thẳng ở đó, ta tức thì không có dũng khí, chỉ có thể vào lúc ánh mắt Hương Minh quét tới, hướng nàng khẽ gật đầu tỏ ý, xem như chào hỏi. Ai biết, mới vừa gật đầu xong, liền gặp phải ánh mắt Thanh Loan quét qua, ta sợ đến nhanh chóng thu hồi tầm nhìn, trong nháy mắt cảm giác trên người lạnh hiu hiu. Mẹ nha, thật là đáng sợ a!
"Vương gia đang nhìn cái gì?" Bên cạnh đột nhiên tới một cái thanh âm lành lạnh, ta quay đầu nhìn lại, ách, hóa ra là Tô Nguyệt vừa uống trà, vừa rũ thấp tròng mắt nhìn thẳng cái mép ly trà kia của nàng, còn không quên quan tâm nhất cử nhất động của ta. Éo, hôm nay sao ta cảm giác chỗ nào cũng đều lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-thuc-khong-phai-ta-muon-bien-cong/1493294/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.