Đêm nay, Lạc Vân Thanh có một giấc mộng đẹp, tuy khi tỉnh lại cậu không nhớ rõ nội dung cảnh trong mơ, nhưng loại tâm tình vui sướng phát ra từ trong lòng này vẫn giữ lại trong thân thể.
Có lẽ thả lỏng sau khi khẩn trương quá mức sảng khoái, ngày hôm sau hai người đồng thời dậy muộn, vừa tỉnh, phát hiện đã tới giờ ăn cơm trưa.
Duỗi cánh tay dài muốn ôm người đang định rời giường, Leonard mắt mông lung buồn ngủ, trong thanh âm khàn khàn lộ ra rất nhỏ gợi cảm: "Đừng đi, ngủ tiếp một lát."
Vì hắn không chịu buông tay, Lạc Vân Thanh chỉ có thể bất đắc dĩ lần nữa nằm lại giường, hiện tại cho dù cậu có biết câu nói "Từ đó quân vương bất tảo triều" là có ý gì, cậu cũng thật không muốn nghĩ, lúc này vừa mới xác định quan hệ mà Leonard đã bắt đầu "không làm việc đàng hoàng."
Lạc Vân Thanh là dạng người sau khi ngủ no ngủ đủ sẽ không ngủ tiếp được nữa, cho nên tuy bị hắn bắt nằm trên giường, nhưng cậu thật sự không còn chút xíu buồn ngủ nào nữa, vì thế chán đến chết xoay người, để mình đối diện với Leonard, cẩn thận nghiên cứu vẻ mặt khi ngủ của hắn.
Sống mũi cao thẳng, đường viền góc cạnh, còn có cánh môi mỏng duyên dáng khi ngủ còn hơi hơi mím lại....
Vẫn luôn biết Leonard đẹp trai, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Lạc Vân Thanh trực quan cảm nhận. Quả nhiên không hổ là vừa hoành không (xuất hiện) liền trở thành một trong mười đại giáo thảo của học viện Liên bang đệ nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-thuc-ta-cuc-ky-co-tien/1601952/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.