Lão Lý nói giới thiệu người liền thật sự giới thiệu, như sấm rền gió cuốn ngày hôm sau liền mang theo người đi tìm Lạc Vân Thanh.
Kết quả đi một nửa mới nhớ tới mình còn chưa tới Phúc trang lần nào, mà người ta có lẽ cũng đang bận, cho nên vỗ vỗ đầu lại mang người về nhà, lúc sau nhắn cho Lạc Vân Thanh một tin nhắn, ý tứ đại khái chính là người đã tới rồi, cháu có rảnh thì lại đây phỏng vấn một chút.
Thu được tin nhắn Lạc Vân Thanh cao hứng không thôi, lập tức sắp xếp công việc của mình rồi xuống núi, bộ dáng cao hứng phấn chấn thành công khiến Leonard uống một bình dấm.
"Thật sự tôi không thể đi theo sao?" Không nghĩ tới Lạc Vân Thanh quyết tuyệt như vậy, Leonard chua lòm lần thứ hai chưa từ bỏ ý định hỏi.
Trong lòng vẫn luôn lẩm bẩm, còn không phải là phỏng vấn sao, tôi phỏng vấn rất nhiều người rồi, rất có kinh nghiệm.
Không nghĩ tới Lạc Vân Thanh vẫn lắc đầu như cũ, thực dứt khoát trả lời: "Không được."
Sau đó cậu liếc xéo hắn một cái, tiếp tục nói: "Vừa rồi cậu đáp ứng với tôi sẽ tưới xong mảnh ruộng này mà, hiện tại?"
Được rồi, nghĩ tới việc mình đáp ứng, Leonard mặc kệ có tình nguyện hay không, cuối cùng cũng chỉ có thể cắn răng chấp nhận.
Khi khởi động máy nông nghiệp đi ra ngoài ruộng, vốn dĩ cảm thấy cảnh khá đẹp, hiện tại ở trong mắt hắn quả thực chính là khuôn mặt đáng ghét.
Nhưng hắn cũng không còn cách nào khác, đã đáp ứng với Vân Thanh phải làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-thuc-ta-cuc-ky-co-tien/1601970/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.