“Giáo sư?”
“Ông là Steve Macy?” Vị giáo sư ăn mặc trông khá luộm thuộm; diện một cái nơ bướm và chiếc áo vải tuýt, đang ngồi phía sau đống giấy tờ phủ đầy trên bàn làm việc.
Ông ta cười: “Vâng, thưa giáo sư”.
“Tôi là Richard Mathers. Còn đây là Geneva Settle.”
Một cô bé chừng mười mấy tuổi thấp bé, màu da thì tối đen y như màu da của vị giáo sư. Geneva nhìn ông ta và gật đầu chào. Cô bé nhìn một cách thích thú vào cái hộp mà ông ta vác theo. Cô bé quá trẻ. Liệu hắn có thể thật sự giết cô bé không?
Rồi hình ảnh lễ cưới đứa con gái hắn trên chiếc bục tại hồ cạnh ngôi nhà nghỉ dưỡng lóe lên trong tâm trí; kéo theo một loạt những hình ảnh khác như: Chiếc Mercedes AMG mà vợ hắn muốn, thẻ thành viên ở sân golf Augusta; kế hoạch cho bữa tối hắn sắp xếp vào buổi tối nay ở L’Etoile, khách sạn được tờ New York Times xếp hạng ba sao.
Những hình ảnh ấy trả lời cho câu hỏi của hắn.
Ashberry đặt chiếc hộp lên sàn. Không có cảnh sát ở bên trong, hắn nhấn mạnh và tự trấn an mình. Hắn bắt tay Mathers, nghĩ: Mẹ kiếp, họ có thể lấy dấu vân tay từ da thịt. Sau khi nổ súng hạ họ, hắn phải mất thêm thời gian để lau sạch lòng bàn tay ông giáo sư. (Hắn nhớ những gì mà Thompson Boyd đã nói với hắn rằng: Khi đối điện với cái chết, ta làm mọi thứ theo quyển sách, hoặc ta sẽ phải bỏ công việc.)
Ashberry mỉm cười với cô bé. Không cần phải bắt tay. Hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-bai-thu-xii/2638640/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.