Liên hoan cuối năm kết thúc, liền sau đó là đến thời gian nghỉ. Đường Sở Nhiêu ngược lại rất thích ý, không dễ gì có một kỳ nghỉ dài hạn có thể đem công tác ném sang một bên, đáng tiếc Tô Kỳ mỗi ngày vẫn ngồi trước máy tính, lại còn thỉnh thoảng than thở.
Nghỉ ngày đầu tiên, Tô Kỳ ở thư phòng ngồi hai ngày, ngày thứ ba, vẫn là ở thư phòng làm tổ. Ngay cả thói quen bình thường thích làm các loại đồ ăn ngon cho hai mẹ con Đường Sở Nhiêu và Đường Lạc Nhiên cũng bỏ xuống, làm cho bé con thèm muốn chết, vẻ mặt khó hiểu hỏi mẹ mình: "Mẹ, không phải nghỉ sao? Vì sao ba ba còn bận hơn mẹ?"
Trong ấn tượng của tiểu cô nương, mẹ bé là người bận bịu nhất mà bé từng gặp. Có đôi khi bé ngủ một nửa dậy đi nhà cầu, đèn trong thư phòng mẹ vẫn sáng này.
Đường Sở Nhiêu cũng hết cách, tên kia hiển nhiên là cãi nhau một trận với Tô Hoành bị kích thích đến rồi. Nàng xoa xoa tóc con gái, cười nói: "Ba ba đang học tập, muốn kiếm tiền nuôi Nhiên Nhiên nha ~ "
"Ưm..." Tiểu cô nương chớp chớp mắt to, nghiêng đầu nói: "Nhiên Nhiên có thể ăn ít một chút, ba ba không cần vất vả như vậy."
"Con gái ngoan ~ không sợ, mẹ nuôi được con ~" Đường Sở Nhiêu đem bé ôm lấy đến hôn một ngụm, mang theo bé đi đến cửa thư phòng, ôn nhu nói: "Ngoan, đem lời con vừa nói lặp lại lần nữa cho ba con nghe."
"Vâng ~ "
Tiểu cô nương đẩy cửa ra, bước bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-con-gai-co-goi-toi-ba-ba-truoc/1472631/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.