Tên cường đạo chạy khỏi, Cam Phúc, gia nhân trung thành của Trường Mâu vội theo xem, thấy tên hung hăng đã mất dạng, liền trở ra bảo mọi người và gọi Triệu thị.
Liệng thanh kiếm xuống mặt giường, Triệu thị bảo con ở lại trong phòng, ngơ ngác ra thảo sảnh thấy mọi người đang xúm đông ở ngoài thềm nhà.
- Việc chi thế hả Cam Phúc?
- Thưa, có mấy vị đây tới thăm.
Triệu thị tiến nhanh ra bực thềm thì thấy ba người...
Một đại sư vóc dáng tầm thước, tuy tuổi đã cao nhưng sắc diện hồng hào, vận đạo bào vàng đang đứng ở giữa sân trước với một nữ kiếm khách dáng điệu như bạch hạc, tóc búi trần đã điểm hoa râm nhưng trên khuôn mặt trái xoan da còn mịn tựa trái đào, cặp mắt sáng lung linh sáng quắc. Vị nữ khách đó vận bào ngắn màu thiên thanh trùm quá gối, để lộ ra cặp vỏ hài nhỏ nhắn đen huyền. Cả hai cùng đeo tréo trường kiếm sau lưng.
Một cô bé, trạc tuổi Tử Long, tóc kết trái đào, khuôn mặt lanh lợi hao hao giống vị nữ khách như mẹ với con, đứng kế bên.
Triệu thị xuống thềm, tiến tới cung kính vái dài :
- Nhị vị đại sư, thiếp không được biết trước ra đón tiếp, dám mong người đại xá cho.
Đáp lễ xong, vị đại sư cất tiếng sang sảng :
- Thái thái không biết chúng tôi, nhưng lệnh phu quân vốn đồng môn phái nên có thể gọi là thân tình. Chuyến này vân du Thanh Hải trở về qua khu Tần Lĩnh, nhờ hai con nghiệt súc dẫn đường tới đây, chẳng dè lúc nhà ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-mai-nuong/876507/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.