Mười một năm về trước, niên hiện Càn Long đệ thập nhất niên, tại địa giới giữa hai tỉnh Thiểm Tây, Cam Túc, dưới chân ngọn Bạch Dương lãnh thuộc dãy Tần Lĩnh sơn cao ngất từng mây, vách đá xanh rêu nhấp nhô giữa những chồm bạch dương cổ thụ gốc lớn hàng ôm, ẩn hiện một thảo trại gồm có trên hai mươi nóc nhà rộng rãi phong quang.
Một dòng suối trong reo từ chốn thâm sơn vòng vèo chảy qua khu thảo trại, hai bên bờ mọc toàn thứ nhược lan hoa tím lá dài rung rinh dưới lần gió nhẹ.
Gia súc chạy lăng xăng giữa bầy trâu, bò thảnh thơi trên làn cỏ mướt xanh rì.
Điểm vào cảnh sắc ấy, dân trong trại y phục vải thô nhuộm chàm, cả nam lẫn nữ, lác đác đó đây, kẻ cuốc đất, người trồng khoai, nhẫn nại làm việc trong các mảnh nương vuông vắn.
Trên chiếc cổng cây mộc mạc núp dưới bóng trúc vàng, khắc ba chữ thô sơ: Cam Gia Trại.
Trại chủ họ Cam tên Kiến Khương tự Phương Thảo. Năm ấy đã ngoại lục tuần, da dẻ còn hồng hào vóc dáng khỏe mạnh.
Trước kia buồn về triều chánh nhà Thanh áp bức, quan lại tham nhũng, Cam Kiến Khương, sẵn có bản lãnh trong tay, nên bán hết gia tài, bỏ huyện Đan đồ và đất Thiểm tây, chiêu binh mãi mã, tích cỏ dồn lương, huấn luyện ba quân, chiếm vùng Cao sơn, lập doanh trại sống riêng mình một giang sơn oanh liệt làm thỏa mãn anh hùng, quân Thanh không bao giờ dám bén mảng, nhưng vẫn tuyên truyền gọi họ Cam là đại đạo.
Cam Kiến Khương hùng cứ phương trời, dạy ba quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-mai-nuong/876509/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.