Anh muốn vẽ lên người tôi sao?
——————————————————————————————————
Kurt đã không trở về, và không một ai biết rằng liệu gã có thể trở về hay không. Barbara dắt đám trẻ về nhà, cô đã cắt cụt ngủn mái tóc của mình.
Conrad không còn đứng ngoài cuộc cách mạng nữa, cậu muốn làm gì đó cho Kurt. Nhưng cậu còn có thể làm gì khác ngoài việc xuống đường? Cậu thậm chí còn thấy chán ghét khi mình đứng trong hàng ngũ công nhân, còn công đoàn và Đảng Cộng sản Pháp chỉ xem họ như công cụ!
Nhìn những sinh viên phản kháng rống giận, cậu không khỏi nghĩ: Họ mới là những người thực sự sống. Mặc dù hung hãn và điên rồ, nhưng cuộc sống của họ không hão huyền. Sắc màu của cuộc sống không phải là một buổi cầu nguyện trong nhà thờ yên bình mà nhàm chán. Người đi trong hàng ngũ mà lại lơ đãng, thật đáng buồn làm sao! Cậu muốn sát cánh cùng các sinh viên, giống như những sinh viên ngày đó đã đưa đá lát đường cho Barbara.
Nghĩ đến đây, cậu quyết định đến thăm phần tử trí thức duy nhất mà mình biết.
***
Khoảnh khắc Valentino nhìn thấy Conrad, anh ta đã nhận thấy một số thay đổi ở cậu trong những ngày này. Conrad bước vào phòng khách sạn, không nhìn bức tranh mình thích, cũng không tò mò nhìn xung quanh, chỉ nhìn chằm chằm vào đối phương.
Valentino bị cậu nhìn chằm chằm, cổ họng có chút nghẹn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-ronde-bohnen/2504379/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.