Trần Vỹ và Lâm An Thiện nghe tin Bội Vy gặp chuyện lật đật chạy tới tìm Lâm An Vũ. Trần Vỹ ít nhiều gì cũng là người từng trải, nên ông không vội trách cứ Lâm An Vũ. Lâm An Thiện bình thường tuy trầm tính, nhưng việc đến mức này ông cũng không thể bình tĩnh nổi, ông nhìn Lâm An Vũ:
"Anh sui giao nó cho mày lành lặn, tại sao bây giờ lại ra nông nỗi này hả? Nó còn đang có thai nữa, trời ơi! "
Ngừng một lát ông lại giận dữ nói tiếp:
"Nếu không phải năm đó mày cương quyết đòi lấy con quỷ cái kia vào nhà thì bây giờ mọi thứ sao có thể như vậy được. Đều là chuyện tốt do mày gây ra cả! "
Trần Vỹ nghe xong sắc mặt đã khó coi lại còn khó coi hơn:
"Anh sui, An Vũ đã từng có vợ sao? "
Lâm An Thiện xấu hổ nói:
"Năm đó tôi cho nó đi du học, không ngờ qua bên đó nó lại yêu đương với đứa con gái nhà họ Mạc lại còn muốn cưới cô ta vào nhà. Tôi cản thế nào cũng không được. Tôi cũng mặc kệ chúng nó, yêu đã rồi chán. Thế rồi sau ngày cưới tự tổ chức của hai đứa nó, Mạc Dung gom hết tiền bạc tài sản và bỏ trốn. Lúc đó nó mới tỉnh ngộ ra mà về nước"
Trần Vỹ hiểu ra vấn đề, ông ta không giận dữ như trong tưởng tượng mà ngược lại chỉ nói một câu nhẹ nhàng:
"Nếu anh sớm nói cho tôi biết, tôi tuyệt đối sẽ không gả Bội Vy qua đây"
Lâm An Thiện hiểu rõ Trần Vỹ, đừng nghĩ bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-thay-hay-la-chong/1027483/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.