Vương Á Nam gọi Tô Mạt vào phòng làm việc, nhắc tới mấy món ăn nổi tiếng, bảo cô cần tới nơi nào mới mua được thực phẩm, con bà một bữa ăn bao nhiêu cơm... Thấy Tô Mạt không tập trung, Vương Á Nam liền nhắc nhở: “Nhiều việc quá, cô hãy ghi vào giấy cho khỏi quên”.
Tô Mạt viết ra giấy, động tác hết sức máy móc. Cô ngẫm nghĩ, ngẩng đầu nhìn lãnh đạo. “Kỹ sư Vương, tôi muốn hỏi điều này, tại sao...” Tô Mạt chưa dứt lời, điện thoại trên bàn đổ chuông, Vương Á Nam bắt máy, cười nói vui vẻ với đối phương. Tô Mạt quan sát, với điệu bộ này thì còn lâu bà mới kết thúc cuộc gọi. Cô đành cáo từ, Vương Á Nam gật đầu với cô.
Trên đường phố, dòng người và xe vội vã di chuyển. Nghĩ đến tình cảm trước mắt, Tô Mạt hết sức ủ rũ. Cô đi mua thức ăn rồi bắt xe đến Vịnh Lam Tuyền.
Vừa vào sân nhà Vương Á Nam, Tô Mạt liền nhìn thấy một một người đàn ông trẻ tuổi cởi trần, mặc quần đùi ngồi xổm ở bồn hoa bên đường, có lẽ anh ta là thợ làm vườn. Hai người đàn ông đeo kính đen đứng dưới bóng cây bên cạnh uống nước khoáng. Thấy Tô Mạt xách túi rau đi vào, hai người đàn ông đó nhìn cô vẻ dò xét một hồi, hỏi: “Tô tiểu thư?”
Tô Mạt gật đầu. “Kỹ sư Vương bảo tôi đến đây”.
“Vâng, kỹ sư Vương đã nói trước với chúng tôi”.
Hai người đàn ông mời cô vào bên trong. Thảm cỏ được phun nước, lối đi ướt rượt, bùn đất bắn tung tóe. Tô Mạt đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-chon-phu-hoa/312250/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.