Vài ngày sau, Tô Mạt nhờ bức thư tuyển dụng được nhận vào làm việc tại văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn An Thịnh. ("Văn phòng tổng giám đốc là một bộ phận gồm các trợ lý và thư ký nhận chỉ thị trực tiếp từ chủ tịch và tổng giám đốc)
Những người khác phải trải qua vô số cuộc phỏng vấn khó khăn, trong khi Tô Mạt không cần bất cứ sự kiểm tra và thẩm định nào, chủ nhiệm văn phòng Phó Lệ Lợi liếc qua phong thư Tô Mạt đưa, nói một câu: "Ờ, tôi biết chuyện này, kỹ sư Vương đã dặn trước." Nói xong, cô ta đưa Tô Mạt vào trong.
"Kỹ sư Vương" mà Phó Lệ Lợi nhắc tới chính là bà Vương Á Nam, chủ tịch hội đồng quản trị của công ty.
Nhiều năm trước, Vương Á Nam và người anh trai cùng nhau tạo dựng sự nghiệp, khởi nghiệp từ việc chế tạo và tiêu thụ sản phẩm điện tử. Sau khi bố Vương Cư An qua đời, Vương Á Nam ngồi lên vị trí chủ tịch tập đoàn. Bà xuất thân từ ngành kỹ thuật, trước đây từng làm việc tại một doanh nghiệp lớn. Từ nhân viên kỹ thuật đến kỹ sư, cho tới sau này chuyển sang làm kinh doanh, bà vẫn thích người xung quanh gọi bà là "kỹ sư Vương", chứ không phải "Vương tổng" hay "chủ tịch". Cách gọi này khiến con người bà tăng thêm vị học thuật chứ không có vẻ bề ngoài hời hợt như những doanh nhân khác.
Tô Mạt làm một người trợ lý bình thường ở văn phòng tổng giám đốc mấy ngày. Trong thời gian đó, cô chỉ gặp Vương Á Nam một lần. Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-chon-phu-hoa/312260/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.