"Ngươi?"
"Sao lại là ngươi?"
Nhìn hai thiếu niên có mối thù cũ trước mặt, tôi không khỏi có chút đau đầu. Trước đó vài ngày ở quán trà, vì lười xã giao nên cự tuyệt lời mời ngồi chung bàn với hai vị này. Vậy mà hôm nay không khéo lại gặp phải!
Lý Hạo nhìn bọn chúng rồi lại nhìn tôi, nghi hoặc hỏi: "Các huynh biết...ca ta sao?"
"Hắn là ca huynh?" Thiếu niên từng mắng tôi 'hèn nhát' lộ ra vẻ mặt không tin.
Tôi không nhịn được nói bóng gió với Lý Hạo: "Làm thủ túc với đệ nhiều năm như vậy, hôm nay là lần đầu tiên có người hoài nghi đó!"
Lý Hạo mờ mịt nói: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cao...Ca, huynh đã gặp qua bọn họ sao?"
Ba chữ "Chưa gặp qua" hung bạo bị nuốt lại trong bụng, tôi không cam nguyện thừa nhận: "Gặp qua một lần mà thôi."
Người thiếu niên lớn tuổi kia thấy bầu không khí có vẻ lúng túng, cười hòa giải: "Chuyện lần trước chỉ là hiểu lầm, tính khí đệ đệ ta còn tùy tiện, vẫn mong Lý huynh đừng chê trách."
Thiếu niên nhỏ tuổi kia nghe vậy cũng không phản bác lại, chỉ hừ lạnh khinh bỉ.
Tôi khẽ gật đầu tỏ ý đã biết, tôi đã lớn rồi, làm sao có thể so đo với trẻ con chứ?
Lý Hạo cũng đoán được cái gọi là "gặp qua một lần" nhất định chẳng có gì vui vẻ, liền chuyển đề tài nói chuyện về con ngựa, con dế, con gà chọi, giàn ná linh tinh mà các bé trai cảm thấy hứng thú. Tôi ngồi bên cạnh không nói một lời, nhìn ba tiểu tử này, trình độ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-duong/2579839/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.