#30
” Tần Vũ Nhi, thư kí cũ của cậu. Con bé là người thân duy nhất của tôi. Nó chỉ gặp thoáng qua cậu một lần mà sinh lòng yêu mến. Đâm đầu vào học từ bỏ ước mơ piano của nó, muốn đứng sóng vai bên cậu. Cuối cùng, ước nguyện cũng thành. Chỉ là càng ngày càng u mê, mà cậu thì chỉ có Sở Điềm thôi.”
Đôi con ngươi của Tần Tồng nồng đậm bi thương. Hắn rít mạnh một hơi thuốc, khó khăn nói tiếp.
” Cậu có nhớ không, cậu đưa con bé đi xã giao, lại đến nữa buổi thì đi về, giao việc cho con bé. Tên đối tác khốn khiếp kia… bỏ thuốc Vũ Nhi. Đêm đó, em gái đáng thương của tôi… bị cưỡng bức. Là cưỡng bức… tập thể. Nó đã hóa điên rồi cắt tay.. tự tử. Sau đó, tôi gặp được ân nhân. Ông ấy giúp đỡ sự nghiệp của tôi, tôi đã tiếp cận cậu. Tôi hận cậu!”
Câu cuối cùng Tần Tống dường như hét lên. Lục Tử Sâm ngơ ngẩn. Anh dường như nhớ ra cô thư kí cũ của mình. Lần đó cô ấy xin nghĩ, anh không quá để tâm. Không ngờ lại là em gái Tần Tống, hơn nữa lại gặp phải chuyện kinh khủng đó. Nhưng mà anh cũng không biết sẽ xảy ra mà.
” Cậu nên hận tên kia mới đúng”
Tần Tống cười chế giễu.
” Bất kì ai có liên quan đến chuyện này tôi đều không bỏ qua, bao gồm cả cậu. Có muốn biết lí do vì sao Sở Điềm cưới Tư Đồ Mặc không?”
Không cho Lục Tử Sâm lên tiếng. Mỉa mai nói tiếp.
” Là vì tôi đã bỏ chút dược
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-loi-miu-miu/351775/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.