Bà Tần làm chủ tịch hội đồng quản trị của xưởng sản xuất bánh trung thu đã hơn một năm, đã mang theo khí thể
phú quý coi thường người nghèo. B3ảo vệ nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của bà ta, mặc dù rất không muốn nhưng
vẫn đi vào tìm trợ lý của Cảnh Thiên.
Quý Hoạch đã đến đoàn 1phim, nghe tin bà Tần muốn gặp Cảnh Thiên, cô ta đi thẳng ra ngoài.
Tạ Thanh Nghiên cũng nghe nói chuyện bên ngoài, dùng đầu ngón châ9n đoán cũng biết chắc là mẹ của Tần Dịch
nên bà cũng đi theo ra ngoài.
“Xin chào, tôi là Quý Hoạch, quản lý của Cảnh Thiên, Cảnh Thiê3n đang quay phim, bà có chuyện gì, tôi có thể
chuyển lời cho cô ấy.”
Đương nhiên bà Tần biết Quý Hoạch, cô ta chính là người thay thế8 em gái Una của bà ta. “Người tôi muốn gặp là
Cảnh Thiên, tôi mong cô có thể chuyển lời giúp tôi. Nếu cô giúp tôi chuyển lời rồi mà cô ta vẫn không muốn ra
ngoài thì cô cứ nói với cô ta, chúng ta chỉ có thể cứ chờ xem thôi.”
Thái độ của Quý Hoạch rất tốt, cô ta gật đầu: “Được, tôi sẽ giúp bà nói một tiếng với tổ tông nhà tôi, nhưng bà cũng
đừng ôm quá nhiều hy vọng, dù sao thì tổ tông nhà chúng tôi không phải người lớn lên trong sự sợ hãi đầu.”
Quy Hoạch nói xong liền quay người rời đi, không nói thêm nửa lời với người phụ nữ này nữa.
Quý Hoạch vừa bước vào, Tạ Thanh Nghiên đã đi ra từ một con đường khác.
“Ôi, đây không phải là mẹ của Tần Dịch sao?” Giọng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-mat-co-dau-xung-hi/1295588/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.