"Ta chưa bao giờ muốn đem cuộc đời mình ra đánh cược"
Vân Tử Lạc ngắt lời hắn.
"Vậy muội có từng yên mến ta không?"
Sở Tử Uyên không cam lòng hỏi.
Vân Tử Lạc cong môi cười nhàn nhạt: " Nói nhiều như vậy huynh cũng chỉ vì muốn dò xét chuyện này sao? Nếu như ta nói nguyện ý, huynh sợ không làm được, phải không?"
"Lạc nhi, sao muội luôn nghĩ ta như vậy?" Sở Tử Uyên bi thương hỏi.
"Hách Liên Ý, là toàn bộ của ta. Cho nên, ta sẽ không đi cùng huynh"
Giọng Vân Tử Lạc trở nên kiên định.
"Ta cũng biết là..."
Câu đằng sau hắn không nói thêm được..
Bởi vì, từ trong bóng tối liền vang lên một giọng nói lạnh băng.
"Bát vương gia không sắp xếp hôn sự, mà trốn ở hậu viện người khác làm gì?"
Giọng âm trầm lạnh băng vang lên, sau những lời nfy, là một thân ảnh cao lớn từ đầu tương bước ra,Nhiếp chính vương một thân trường bào đen tay cầm một cái ô đen từ từ bước về phía hai người họ.
Đôi mắt phượng của chàng nhìn về phía Sở Tử Uyên.
Sắc mặt Sở Tử Uyên thay đổi, hắn nhìn Vân Tử Lạc, rồi nói: " Ta đi trước"
Thân thể hắn nhẹ nhàng nhảy lên một cái,giẫm lên đầu tường vụt đi, thân ảnh biến mất trong màn mưa.
Vân Tử Lạc chưa kịp thu hồi ánh mắt thì một đã bị bóng đen trên đỉnh đầu che lại.
Chiếc ô đen che lên đầu nàng, ngăn không cho nước từ mái hiên rơi xuống người nàng.
"Không lạnh sao?"
Hạ ô xuống, sắc mặt Nhiếp chính vương liền thay đổi trở nên ôn nhu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-nhi-y/1663352/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.