Mấy tên quan giám khảo đứng bên cạnh cũng bị hù dọa nói năng lộn xộn.
Đây không phải là vẫn đề ai là tác giả của bài làm này nữa, mà ở chỗ nó liên quan đến chuyện nhận tham ô hối lộ, chèn ép sĩ tử, hai tội này bọn họ chỉ còn chờ chết.
Thấy Tiền Hữu Minh nói như vậy, Vân Hạo nhịn không được mở miệng: "Ngươi không cố ý sao? Vậy bài làm của ta sao lại biến thành của người? Ngươi còn thế thốt nói đó là bài của ngươi?"
Sắc mặt Tiền Hữu Minh tái nhợt, vẻ mặt vặn vẹo, giọng hàm hồ: " Không, đây là lỗi của ta, ta không nên như vậy, không nên ăn cắp bài làm của ngươi..."
Giờ phút này, dân chúng đứng phía dưới đã hiểu chân tướng mọi chuyện, bọn họ kêu gào ầm ĩ, toàn bộ đều lên án Tiền Hữu Minh.
Mà ở bên ngoài, có hai kiệu lớn đang vội vàng tiến về phía này.
"Con trai" Một tiếng gọi vang lên, kiệu đến gần, một người đàn ông thấp, tầm trung tuổi, mặc trường bào trắng, dáng vẻ thư sinh bước xuống.
"Cha" Tiền Hữu Minh yếu ớt kêu lên một tiếng, cũng không dám động ddaajyj.
ở một cái kiệu khác, Trình Dự Nghĩa bước ra, vẻ mặt đầy vẻ kinh hoảng chạy tới, hắn nhanh chóng bước đến hành lễ với Nhiếp chính vương.
"Trình đại nhân, sự tình thế nào bản vương sẽ từ từ nói với ngươi, trước tiên mang đám người này đến công đường trước đã"
Tiền lão gia đứng bên cạnh lúc nhìn thấy Nhiếp chính vương sắc mặt hắn trong nháy mắt liền thay đổi.
Lần này Nhiếp chính vương bí mật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-nhi-y/1663409/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.