Vân Thái Lệ thút thít nói, Vân Tử Lạc trầm ngâm một lúc rồi hỏi: " Con gái ngươi tên là gì?"
Vân Thái Lệ ngẩn ra, rồi nói: " Nó vẫn chưa có tên, chắc ngươi cảm thấy tên Cẩu nhi rất quê mùa và khó nghe đúng không, vì ta sinh non nên rất khó sinh, suýt nữa cả mẹ và con đều mất mạng, từ nhỏ nó đã không có đủ sữa, thân thể gầy yếu, người bên cạnh đều nói, phải lấy một cái tên thật xấu thì Diêm vương mới khinh thường bỏ qua cho nó, nó mới có thể lớn lên khỏe mạnh được"
Vân Tử Lạc gật đầu, dân gian đúng là có những chuyện này.
"Ta nghe nói Kỳ Hạ đổi chủ, Phụ thân bị giáng chức đầy đến biên ải phải không?"
Vân Thái Lệ lo lắng hỏi tới chuyện này.
"Ừn, bị đày đến phía Tây, dù chỗ đó có khổ sở nhưng cũng không đến nỗi quá thiếu thốn"
Vân Thái Lệ căn môi, đầu lông mày xẹt qua vẻ khó hiểu: " Phụ thân đối xử tốt với ngươi như vậy, sao ngươi không giúp ông ấy?"
"Ta phải giúp thế nào?"
"Để ông ấy đến Nam Xuyên"
Vân Tử Lạc khẽ thở dài: " Không phải ta không nghĩ đến chuyện đó, là ông ấy không muốn. Phụ thân là người thế nào, ngươi chắc phải hiểu rõ hơn ta. Chuyện ông ấy đã quyết, bất luận là ai cũng không thể thay đổi được"
Vân Kiến Thụ hiện tại hận không thể hóa thành chim tự do tự tại, căn bản ông ấy không muốn bị trói buộc bởi chuyện quan chức, cũng không muốn đến Nam Xuyên. Ông ấy chỉ muốn đến một nơi xa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-nhi-y/1663534/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.