“Vũ?”
Vũ xuất hiện ở đây, An Nhiên không thể không giật mình, sau khi cô thôi việc liền rời khỏi khách sạn, sau đó cô đến nơi này mà không nói cho ai biết, sao Vũ có thể tìm được cô?
Vũ xoay người, thấy người mình cực khổ tìm kiếm bao nhiêu lâu nay đang đứng trước mặt , kích động đi về phía trước đột nhiên ôm lấy An Nhiên, chất vấn cô nhưng lo lắng còn nhiều hơn: “Nhiên Nhiên, thời gian qua em ở đây sao? Tại sao thôi việc cũng không nói một tiếng? Thân gái một mình như em ở tại vùng ngoại thành thế này, nếu xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?”
Anh hỏi liên tiếp, khiến An Nhiên không biết nên trả lời anh thế nào, nhìn thấy bộ dạng Vũ lo lắng, bây giờ nghĩ lại thấy chính mình khi đó quả thật hơi quá mức thô lỗ, cô chỉ lo bản thân trốn tránh mọi thứ trước mắt, lại quên người mất người xung quanh cũng sẽ lo lắng cho mình, Vũ lo lắng đến như vậy, thật không biết ba và mẹ sốt ruột thế nào.
“Vũ, thời gian này em muốn yên tĩnh một mình, nên em không báo cho ai biết mình đến nơi này nghỉ ngơi, thật xin lỗi đã để anh lo lắng rồi.”
An Nhiên áy náy nói, sắc mặt Vũ khẽ chuyển thành ảm đạm: “Nhiên Nhiên, anh thật không dễ dàng mới tìm được tới đây, không phải nghe em nói xin lỗi.”
Anh đang ở công ty, vừa nghe nói An Nhiên tự nhiên xin từ chức, anh liền xin công ty nghỉ đi ra ngoài tìm cô, mấy ngày qua anh vẫn không có tin tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-thieu-ly-hon-di/2299486/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.