Giật giật thân thể, bình thường động tác dễ như chơi trở nên vô cùng gian nan, bụng đau đớn, thân thể nặng vô cùng. Sau khi say rượu có chút mê man, miễn cưỡng mở mắt ra, tất cả trở nên chợt gần chợt xa, mơ hồ không ngớt, một lúc lâu mới chuyển thành hình ảnh rõ ràng.
Bên trong âm u, ngọn đèn trên vách tường chiếu ra ánh sáng hơi yếu, sáng tối chập chờn. Bốn vách tường đều là đá tảng cứng rắn, chính giữa mọc ra một chậu than, trên tường mang theo hình cụ, có thể là thời gian quá xa, dính một chút đỏ sậm.
Xoa xoa vai có chút đau nhức, không thích loại âm u ẩm ướt này, muốn đứng dậy. Vừa mới hành động thì bị đau nhức phía sau ngừng lại.
"Hí."
Bạch Lạc Tích nhẫn nhịn đau đớn nỗ lực đứng dậy, ngắm nhìn bốn phía, cái phòng tối này nàng không thể quen thuộc hơn được, sáu năm trước từng ở nơi này vượt qua thời gian u ám nhất, ai cũng không nghĩ tới phía dưới tẩm cung Tiêu Yến lại là một phòng tối to lớn, bởi vì là vị trí bí ẩn, bình thường sẽ không có người ra vào.
"Có ai không?" Nàng đi tới cạnh cửa, nhẹ giọng dò hỏi, tuy trong lòng rõ ràng, nhưng nàng muốn thử vận may.
Chờ đợi chốc lát, cũng không có được đáp lại, Bạch Lạc Tích bất đắc dĩ ngồi ở cạnh cửa, nàng hiện tại rất khát nước, đầu óc cũng không rõ ràng, hôm qua.. Mơ hồ nhớ tới ra tiểu các, tiến vào hoàng cung, sau đó.. Hẳn là chọc giận Tiêu Yến đó.
Bạch Lạc Tích nhắm mắt suy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-tich/935747/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.