Năm năm sau ----
Sân bay số 1 Đông Lăng
Theo dòng người rời khỏi sảnh đón máy bay, một người đàn ông trẻ tuổi cực kỳ nổi bật, trên người mặc quần tây áo sơ mi đen, đôi môi mỏng bên dưới chiếc kính râm màu trà mím thành một đường, một bộ người sống chớ gần, khiến những người xung quanh tự giác tránh ra một khoảng.
Thấy người đàn ông đi ra, trợ lý đứng đợi ở đây vội vàng chạy lên đón lấy vali hành lý, cẩn cẩn thận thận hỏi: “tổng giám đốc Nguyễn, cậu chủ nhỏ đã một ngày không ăn gì rồi, có về nhà lớn trước không ạ?”
“Sao bây giờ cậu mới nói?” Giọng điệu lạnh lùng của người đàn ông là điềm báo chuẩn bị nổi giận, hai chân trợ lý nhịn không được run lên.
Cả nhà họ Nguyễn, ai lại không biết cậu chủ nhỏ chính là tâm can bảo bối của tổng giám đốc Nguyễn, cầm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan chứ.
Cho dù là tổng giám đốc Nguyễn nói chuyện với cậu chủ nhỏ cũng không dám to tiếng lấy một chút, có thể thấy cậu chủ nhỏ được cưng chiều thế nào rồi đấy.
Chỉ là......
Trợ lý chột dạ, nhưng lại không thể không căng da đầu giải thích: “Ngài tới Chicago tham gia buổi lễ ký hợp đồng quan trọng, tôi sợ chậm trễ việc của ngài, nên mới không dám gọi điện thoại cho ngài, cũng không ngờ cậu chủ nhỏ lại tuyệt thực một ngày liền......”
Bước chân người đàn ông đột nhiên dừng lại, tháo kính râm xuống nhìn trợ lý.
Đôi mắt anh mang màu đen thẫm, nhưng lại dưới tốc độ mắt thường có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lai-duoc-be-yeu/1244608/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.