Cố Quy Đồng vừa ngủ dậy đã nghe chuyện Vương Vân Bình bị Phong Hạ sa thải, hắn lập tức cho trợ lý tìm hiểu nguyên nhân.
“Vương Vân Bình náo loạn với Lý Quân Minh một trận, kết quả vừa quay đầu Lý Quân Minh đã đuổi việc y.” Trợ lý chỉ tra được đôi câu vài lời, hai người ở trong văn phòng nói chuyện, không ai biết.
“Phái người đi theo Vương Vân Bình.” Cố Quy Đồng nói xong liền cúp điện thoại, miếng đất khu Tây còn chưa lấy được, Lý Quân Minh lại dám để Vương Vân Bình đi, cũng không biết gã lấy đâu ra cái tự tin đó.
Nhưng hiện tại Vương Vân Bình đi rồi, khả năng Đông Điển lấy được miếng đất khu Tây lại tăng 2 phần.
“Anh Quy Đồng.” Lâm Thu Úc đi chân trần từ trong phòng ra, cả người mềm như bông.
“Tỉnh rồi?” Vẻ mặt Cố Quy Đồng nhu hòa. “Cháo nấu xong rồi, em đi rửa mặt rồi lại đây ăn.”
Ăn sáng với Lâm Thu Úc xong, Cố Quy Đồng vội đến công ty, lúc này Phong Hạ trong mắt hắn không khác gì chó rơi xuống nước.
Bản thân đã nắm chắc 6 phần, hơn nữa Vương Vân Bình vừa bị Phong Hạ đuổi việc, Đông Điển tự nhiên dẹp được một đối thủ mạnh mẽ. Lúc này cao tầng của Đông Điển đều tăng ca thêm giờ, thề phải giành được miếng đất kia.
Công ty vội thành như vậy, Cố Quy Đồng chỉ có thể bớt thời giờ chăm sóc Lâm Thu Úc, giữa trưa mới có thời gian ở bên cậu, nhưng mỗi ngày đều bận đến khuya mới về.
Lâm Thu Úc thấy Cố Quy Đồng bận rộn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lai-khong-thuc-tinh-nam-nhan-cua-cau-se-bo-chay/2777254/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.