Một lúc sau thấy được ám hiệu đã hoàn thành chuyện kia, thanh niên nhân đang ôm mỹ nữ nói với nàng ta vài câu, đưa một xấp ngân phiếu, rồi đi ra khỏi cửa hàng.
Bước qua vài con phố, đến một khách điếm xa hoa, vào phòng hạng tốt nhất của mình, hắn đóng cửa lại.
Bất ngờ nam nhân lấy ngón tay sờ sờ khuôn mặt xé ra một mặt nạ khuôn mặt người.
Một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ xuất hiện, thiếu niên tuổi tầm mười bảy, mười tám tuổi, gương mặt tuấn mỹ cực độ, mắt phượng tinh tường, mũi thẳng, môi bạc mím lại, mái tóc đen mượt được đính lại bằng trâm vàng tinh xảo, làn da trắng hồng mịn màng.
Hắn thay một bộ áo gấm màu trắng tuyết quý giá đắt tiền, thong thả ngồi xuống ghế uống trà, huýt sáo một cái.
Lập tức trong phòng xuất hiện khoảng năm nam nhân mặc áo màu đen.
- Nàng ta là ai? Hắn hỏi thẳng vào trọng tâm.
Một người trong số đó trả lời:
- Nàng ta là lâm nhược ninh, một bà mối trong thành, nổi tiếng… hắn ngậm miệng không biết có nên nói tiếp hay không.
Chàng trai ưu nhã ngửi lấy mùi hương thơm ngát từ ly trà hảo hạng, uống một ngụm:
- Hửm?
- … Lừa tình…bán con gái nhà người ta làm thiếp, vào thanh lâu… cho vay nặng lãi…dụ dỗ trẻ vị thành niên… hắn nói từng “chuyện tốt” của nàng ra thiếu chút lấy ngón chân ra đếm cho đủ.
Khóe mạnh thanh niên nhân đang uống trà giật giật khi nghe từng từ một, miệng ngậm chặt lấy nước trà đang muốn phun ra, bình thản nuốt xuống, rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-ba-moi-se-duyen/1448921/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.