Phố xá hiện đại, đường phố xe cộ tấp nập.
Lúc này, trên một con đường quốc lộ, hai người đàn ông tuổi còn khá trẻ mặc quần áo rất sang trọng nhìn người đi qua lại.
Một lúc sau, hai người cùng bước qua đường, xuyên qua một rừng cây nhỏ, trước mặt họ xuất hiện bảng xếp hạng những học sinh giỏi nhất của học viện santarini.
Hạng 1: điểm AAAA
Hạng 2: điểm AAA
Hạng 3: điểm AAA
Hạng 4: điểm AAB
.
.
.
Những con số rất cao hiện lên trước mặt.
- Cũng đã mười năm rồi nhỉ. Một người đàn ông đẹp trai, nhã nhặn trong hai người đàn ông đang đứng nhìn khẽ đáp.
Người đàn ông bên cạnh có bề ngoài rất đẹp, quyến rũ, tà mị rất đàn ông khẽ trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì đó, nửa ngày sau cũng trả lời:
- Ừ, cũng đã trôi qua ngần ấy năm rồi.
Họ lại nhớ đến mười năm trước, hồi họ còn là những học sinh lớp 12 đầy nhiệt huyết của học viện, những cuộc tranh tài nảy lửa, những học sinh ưu tú bậc nhất, những người nhận được sự ngưỡng vọng và cũng là những người từng yêu bóng dáng ngọt ngào, mạnh mẽ và tài năng ấy.
Từ lúc ấy đến giờ không ai vượt qua được sự xuất sắc của cô ấy, hai người đàn ông bọn họ luôn xiết xao giành vị trí thứ hai, ba để được mọi ngưỡng mộ nhưng cũng là vì hi vọng được lại gần cô ấy hơn, được cô chú ý đến dù chỉ cần một cái liếc nhìn thoáng qua cũng qua cũng đã đủ làm họ hạnh phúc lắm rồi.
Cô ấy luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-ba-moi-se-duyen/1448925/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.