"Anh hai..".
Hai bé chán nản từ bỏ, anh hai thật quá khó ở rồi.
Tiểu Lăng nhìn khuôn mặt xụ xuống thất vọng của hai anh em mà không khỏi xiêu lòng.
"Không sao mà, hai bảo bối đừng buồn. Chắc là anh hai đang bận, hôm khác chị lại ghé chơi, có được không?".
Ánh mắt của hai anh em có vẻ suy nghĩ điều gì không nỡ nhưng rồi lại thôi.
"Chị hứa nhé!".
"Chị hứa mà". Tiểu Lăng mỉm cười, sao mà chúng lại đáng yêu đến thế.
Đi ra tới cổng, Tiểu Lăng còn không ngừng quay lại vẫy tay.
"Tạm biệt".
Hai anh em cũng vẫy tay đáp lại cô, mấy cánh tay mủm mỉm giơ lên trông cưng vô cùng.
Lúc này, ở trong nhà.
Một cánh cửa sổ mở hé ra, bóng hình người đàn ông lúc ẩn lúc hiện. Đặt bàn tay trên khung cửa, ánh mắt của người đàn ông được ánh sáng phản chiếu giống hệt như viên ngọc bích.
Dáng vẻ nhìn có phần yêu nghiệt dù chưa nhìn rõ mấy phần dung mạo.
Bất chợt, Tiểu Lăng quay nhìn. Người đàn ông không còn đứng đó nữa.
Hay là cô nghĩ ngơi nhiều nhỉ, sao cứ có cảm giác có ai đang nhìn mình.
___________________
Về tới nhà.
Đập vào tầm mắt của Tiểu Lăng đầu tiên là dáng vẻ mê người của Lục Bạch Y khi ngồi chăm chú đọc sách.
Quả thật, Tiểu Lăng không biết dùng từ gì để diễn tả nhan sắc của Lục Bạch Y nữa. Ăn cái gì mà đẹp trai không có lối thoát thế này. Ông trời quả thật không công bằng.
Tiểu Lăng cố gắng đi nhẹ nhàng để không làm kinh động đến anh.
"Về rồi". Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-ba-xa-cua-boss-dai-nhan/1018247/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.