Cuối cùng cũng hoàn thành.
Tiểu Lăng tiến đến chỗ Lục Bạch Y đang ngồi.
Lục Bạch Y ngẩng mặt nhìn cô đầy vẻ ôn nhu. " Hợp với em lắm".
Tiểu Lăng đỏ mặt ngại ngùng
"Cảm ơn".
Móa, viễn cảnh gì đây.
Andel đúng bên cạnh nhìn không chịu nổi nữa. Tình huống máu chó gì đây. Đui mắt anh rồi.
Lục Bạch Y mà có bộ dạng dịu dàng ôn nhu này sao. Đúng là khi yêu liền biến con người ta thành bộ dạng khác.
Mục Vương lúc này cũng bước vào phòng hóa trang.
"Xe đã chuẩn bị xong".
Lục Bạch Y gật đầu rồi nắm tay Tiểu Lăng đi.
Andel quay sang, đặt tay trên vai Mục Vương thì thầm to nhỏ.
"Móa, Lục Bạch Y bị điên à. Có thật đó là Boss của chúng ta không?.".
Mục Vương hất tay Andel xuống.
"Tôi không muốn chết thảm".
Ý của Mục Vương là đừng nói xấu Boss với anh, lỡ anh bị liên lụy thì sao.
Mục Vương vừa dứt lời thì Andel đã thấy ánh mắt của Lục Bạch Y đang lườm mình. Lục Bạch Y nhàn nhã nói:
"Andel, xem ra cậu đúng là quá rảnh rỗi rồi.
Có muốn tôi cho cậu đi "nghỉ ngơi" xa không?".
Andel giật mình nổi hết da gà. Cái gì mà nghỉ ngơi xa chứ, muốn anh làm việc đến chết luôn thì có.
Andel la hét, mắng Lục Bạch Y.
"Lục Bạch Y, cậu là đồ tàn ác. Đồ bóc lột sức lao động của nhân viên".
Lục Bạch Y nâng mày, mở giọng.
"Hửm, mắng tôi".
"Hửm cái đầu cậu, tôi chính là mắng cậu đó". Andel lại tiếp tục mắng.
Ông đây cứ mắng đấy. Mắng khi nào đến hả giận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-ba-xa-cua-boss-dai-nhan/1018265/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.