Giờ phút này Âm Mật Vi đối với Thời Sở Yêu chính là một con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng, bên ngoài tiếng động ồn ào không liên quan gì đến nàng, nàng ngược lại cũng không có khả năng cảm thụ được những tiếng ồn ào đó, hiện tại trong thế giới của Âm Mật Vi chỉ có Thời Sở Yêu, hay nói cách khác, Âm Mật Vi đang ở trong thế giới của Thời Sở Yêu.
"Thời Sở Yêu, rốt cuộc chị muốn làm gì?" Âm Mật Vi đè nén âm thanh phẫn nộ, tỉnh táo kiềm chế người đối diện.
Bất quá làm Âm Mật Vi tức giận cũng không phải là điều Thời Sở Yêu muốn.
Nàng thật sự không muốn Âm Mật Vi tức giận, cũng không muốn Âm Mật Vi ghét bỏ nàng, tuy rằng đối phương có lẽ nhìn nàng cũng không thuận mắt, nhìn điểm nào trên người nàng cũng thấy chán ghét, nhưng Thời Sở Yêu vẫn muốn cân bằng sự yêu-ghét này trong lòng Âm Mật Vi.
Không thể để Âm Mật Vi quá xa rời tầm mắt, cũng không thể để nàng quá thân cận mà phát hiện ra bí mật của mình (người ta phát hiện ra lâu rồi bà nội).
Thời Sở Yêu chậm rãi đi đến sau lưng Âm Mật Vi, thuận tay cầm lên một sợi lông vũ mềm mỏng, nhẹ nhàng trêu chọc phần gáy của nàng.
Âm Mật Vi run lên, nghiêng đầu tránh đi sợi lông kia.
Thời Sở Yêu nhàn nhạt cúi người nhìn Âm Mật Vi, nghiêm mặt nói: "Tôi hỏi em một vấn đề, em rõ ràng không thích tôi, vì sao lại kí hợp đồng với tôi?"
"Chị không biết vì sao?" Giọng nói của Âm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-cho-tong-tai-khoc-thut-thit-ma-khong-cho-ai-biet-phuong-phap/1156593/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.