Sự im hơi lặng tiếng này có chút ngoài ý muốn.
Lần này Dương Quang trở về nhưng Dương Hi Ngôn lại không hỏi nhiều.
Anna rời khỏi Tất Viên, trước khi đi cô như có lời muốn nói, nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Dương Hi Ngôn trừng mình, cô chỉ đành lựa chọn im lặng.
Cũng phải, chuyện của hai người bọn họ người ngoài chung quy không nên nhúng tay quá nhiều.
Không thấy cả bọn Tư Đồ Lỗi cũng đứng xa xa mà nhìn sao?
“Chúc hai người hạnh phúc.” Anna cười với bọn họ, nụ cười vừa sáng lạn lại có chút xót xa.
Đây là lần giao dịch khó khăn nhất của cô, nhưng… cô không hối hận.
Dương Hi Ngôn vẫn biểu hiện ra năng lực của mình như trước, hiện tại việc làm ăn trong Diệm Bang đều gọn gàng ngăn nắp, cuối cùng Dương Quang cũng có thời gian đi giải quyết những ân oán nên sớm xử lý.
Hiện giờ ‘Ngũ Vị Cư’ của ông ba Hồng có phần hoang vắng hơn lúc trước, ba chữ to lớn trên bảng hiệu kia dưới ánh mặt trời xem ra lại có chút loang lổ.
Ông ba Hồng già rồi, quá già rồi, mà tuổi tác của ‘Ngũ Vị Cư’ cũng không nhỏ.
Dương Quang đứng trước cửa, lặng im nhìn bảng hiệu, đôi mắt sắc bén kia lại có thêm chút mỏi mệt tang thương.
“Anh cả Diệm, ông ba đợi ngài bên trong.” Quản lý bên cạnh ông ba Hồng cúi đầu rũ mắt đón người.
“Ừ.” Dương Quang nhìn y một cái, phất tay ngăn cản Tuần Thành và Triệu Đông đang định theo sau.
“Tôi tự vào được rồi.”
“Không được!” Âm thanh phản đối vang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-chu-kho-lam/356536/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.