*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Nối tiếp chương trước, góc nhìn của Đường Tự Đình)
Tôi đỡ đũng qu@n, đứng hồi lâu vẫn không tiểu ra được.
Trần Tỷ đã ra ngoài từ lâu rồi, lại qua mười phút sau, tôi nghe thấy bên ngoài có người gọi mình, tôi mặc quần xong, rửa tay rồi đi ra ngoài.
Bởi vì chột dạ nên trước khi lên xe, tôi đã cúi đầu nhìn đũng qu@n rất nhiều lần.
May mà không có ai để ý, trước khi ngồi xuống, tôi đã lấy balo trên giá xuống đặt lên đùi để che lại.
Thật ra sau khi lên xe đã trở lại bình thường rất nhanh, có nhìn cũng không nhìn ra được, hơn nữa ai không có việc gì mà nhìn chằm chằm vào đũng qu@n người khác làm gì?
Tôi không biết lúc đó Trần Tỷ thật sự đã nhìn chằm chằm vào đũng qu@n tôi, chuyện này là sau này em ấy mới nói với tôi, sau khi bọn tôi chính thức quen nhau.
Tôi vừa ngồi xuống, Trần Tỷ đã hỏi sao mặt tôi lại đỏ như vậy, tôi dùng mu bàn tay vuốt cái trán thật ra không hề đổ mồ hôi của mình, nói một câu "Tại nóng quá".
Trần Tỷ nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Cũng nóng thật, mấy ngày nay càng lúc càng nóng."
Đàn em ngồi trước tôi quay đầu lại nói: "Lão Đường, em còn thấy lạnh đây này, điều hoà trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-chuyen/460123/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.