Những ngày sau đó, dù tôi có kiếm hay tìm thì vẫn không thấy cậu Cả xuất hiện. Qua tìm hiểu sương sương từ mẹ Út Quân, tôi mới biết là cậu Cả hiện tại vẫn chưa có vợ. Tôi chỉ sợ cậu có vợ chứ chưa có vợ thì… úi nó đã gì đâu á ta ơi!
Nhưng sau mấy ngày ngóng trông cậu mà cậu cứ như bốc hơi khỏi trần gian, chờ cậu sốt hết cả ruột nên tôi liền nghĩ cách moi thông tin của cậu từ người nhà ông bà hội đồng. Trước tiên là con bé Nhỏ, con bé dễ nói chuyện nhất cái nhà này.
– Mà cô Quân kiếm cậu Cả có chuyện chi hông? Cậu Cả thi thoảng mới ra ngoài, có chuyện chi quan trọng thì kiếm cậu Hai là được rồi cô.
Tôi nhìn con bé, lại vờ nói:
– Thì mấy bữa trước cô xỉu đó em nhớ hông, cậu Cả là người giúp cô nên cô muốn cảm ơn cậu đó mà.
Bé Nhỏ gật gù, con bé cười nói:
– Vậy mà con tưởng chuyện chi quan trọng dữ lắm, nhưng mà chắc cô hông gặp được cậu Cả đâu.
Tôi sốt sắng hỏi:
– Ủa sao vậy Nhỏ?
– Thì nãy con nói cô rồi đó, cậu Cả hổng có thích đi ra ngoài. Năm thuở mười thì cậu mới ra ngoài một lần, mà cũng là cho con đại bàng tập bay nên cậu mới ra ngoài nhà thôi. Ở nhà này hổng ai dám lén phén tới gần cậu đâu, cậu chửi chết.
Tôi hơi hoang mang tí:
– Sao kỳ vậy Nhỏ?
Nhỏ lắc đầu:
– Con hổng có biết, cái vụ này là con nghe vú với mọi người nói chớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-dau-nha-hoi-dong/1721756/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.